Lời bài hát: Con cò - Ngọc Đợi
Bài hát Con cò - Ngọc Đợi
LỐI
Con thơ dạy, chưa biết con cò mẹ hát
Lời mẹ ru có cánh cò trắng đang bay
Mẹ sợ mai này khi rời khỏi vòng tay
Đời ấm lạnh, một mình con gánh chịu
LÝ GIAO DUYÊN
Con ngủ đi – con
Hãy an lòng con – hởi
Cò mẹ vẫn không – rời
Ru giấc ngủ cho – đời
Lời mẹ hát hôm – nay
Như rót mật vào – tai
Cho con ngủ thật – say
Mẹ bên nôi canh giấc ngủ an lành
Cành có mềm, mẹ sẳn tay nâng
Bạc tóc mong chờ con sớm được thành nhân.
HÁT RU CON
Ầu ơi!…” Con cò bay la, con cò bay lả. Con cò Cổng Phủ, con cò Đồng Đăng” mẹ thức cùng trăng, khe khẽ bên nôi ru giấc ngủ say…
VỌNG CỔ
Câu 1: nồng…Hãy ngủ đi con! Đừng lo sợ phập phồng…Con có mẹ con chơi rồi lại ngủ. Cò một mình, phải lặn lội kiếm ăn (-) “Con cò xa tổ, mà đi ăn đêm. Gặp phải cành mềm, cò sợ xáo măng”. Con chưa biết cành mềm trong lời ru của mẹ. Bầu sữa mẹ ngọt ngào, con ngủ cho ngon giấc.
Câu 2: Gió mát trăng thanh, có cánh cò bay lã, con thả hồn theo tiếng mẹ ru hời…Chan chứa bao yêu thương sâu lắng tình đời…Có hình ảnh cò đến quanh nôi rồi cò vào tổ, con ngủ yên rồi, cò cũng ngủ theo con (-) Cánh của cò, mang hơi ấm tình thâm, chấp cánh cho con bay vào mơ ước. Khi lớn lên con trở thành thi sĩ. Trong vần thơ ngọt ngào có bầu sữa mẹ nồng thơm.
SÂM THƯƠNG
Ơi! Tiếng hát ru con, có cánh cò bay la bay lả.
Như gởi bao tâm tư, vào trong giấc ngủ con thơ.
Lời ngọt ngào mẹ ru, là hành trang mang theo cuộc đời.
Dù dậm ngàn muôn nơi, cò vẫn theo bước con trọn đời.
Cánh cò bay lả bay la, bay qua đời con từ thuở ấu thơ cho đến ngày khôn lớn. Như hình bóng mẹ thân thương, suốt tháng quanh năm một nắng hai sương lặng lội tấm thân….
VỌNG CỔ
Câu 5: Cò….Kiếp cò gian nan như thân phận kẻ đưa đò… Sóng cả gió to vững tay chèo lái, chở cuộc đời con đến bến tương lai(–). Khó nhọc một đời bên ruộng lúa nương khoai, dãi nắng dầm mưa nơi đồng sâu ruộng trũng, tần tảo sớm hơm nuôi con khôn lớn, đâu quản chi hôm sớm đêm ngày (–).
Câu 6: Dẫu xuống biển lên non cò sẽ tìm con. Đôi cánh trắng bay hoài không biết mỏi. Dù đã thành nhân vẫn là con của mẹ. Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con. Bóng cả mẹ hiền là bến đậu đời con ,có dòng sửa ngọt ngon chảy tràn theo câu hát. À ơi! Tình mẹ bao la như biển trời xanh ngát. Con cò mẹ hát cũng như cuộc đời (–).
Rồi mai này con tung cánh bay xa, hành trang mang theo là câu dân ca mẹ hát. Ngủ đi con! Cho cánh cò cánh vạc, cho cả sắc trời đến hát quanh nôi.
Thảo luận cho bài: Con cò - Ngọc Đợi