Lời bài hát: Về nơi kỉ niệm - NSƯT Bích Ngọc, Vũ Thành
Bài hát Về nơi kỉ niệm - NSƯT Bích Ngọc, Vũ Thành
LỐI
Hồ Xáng Thổi gió lùa chao mặt sóng
Khơi dậy trong lòng bóng dáng mái nhà xưa .
Có nhịp võng đong đưa theo tiếng mẹ ru hời.
Đã chở tuổi thơ tôi vào khung trời kỷ niệm.
NGỰA Ô NAM
Vì hoàn cảnh riêng tư tôi phải rời bỏ nơi…
1- Đây…Đành xa lìa nơi cắt rốn chôn nhau .
2- Xa chốn thị thành , giã biệt mái nhà tranh.
3- Bên những luống rau xanh. Mẹ dầu dãi nắng mưa quanh năm
Cơ cực
4- Nuôi tôi lớn khôn bằng những mớ rau đồng. Với tất cả tấm lòng.
5-Mậu Thân năm nào cũng tại nơi đây.Đợt tấn công vào dinh lũy
Miền Tây
6-Giặc phản công bằng mưa đạn pháo bầy.Cha ngã xuống nơi nầy.
7- Ngày trở về lòng còn mang nặng. Nỗi đau năm nào còn đây
VỌNG CỔ
Câu 1:
Chiếc thuyền giấy giờ đây đã về đâu, sao không chở tuổi thơ tôi đến bến bờ mơ ước, mà chỉ để lại bao khắc khoải nhớ thương theo con nước vơi …đầy… Hình bóng người cha còn sống mãi nơi nầy… Về với An Cư ,về nơi kỹ niệm . Biết mấy ân tình sâu nặng thân thương (-) Lặn lội thân cò bên Hồ Rau Muống đầy vơi, mẹ gánh đời tôi bằng những gánh chợ chiều. Tóc bạc thêm nhiều bởi dầu dãi nắng mưa, bóng mẹ năm xưa như còn in trên sóng nước.
DẶM
Còn đây bến nhớ bờ thương.
Yêu không dám ngỏ, đơn phương đợi chờ.
Người ta đâu nỡ hững hờ.
Ước gì ngày ấy-bây giờ vẹn nguyên.
Câu 2
Nhớ cô bạn nhà bên ngày ngày trên thảm rau đồng non tơ xanh lá, những sợi nắng chiều buông làm đôi má em hồng…Năm tháng bên nhau cùng chăm bón vun trồng…Đã bao lần thấy lòng mình xao xuyến, Khi nhìn suối tóc buông dài soi bóng nước hồ ao(-) Mưa nắng dãi dầu gắn bó bên nhau. Tình muốn trao nhưng lời chưa dám ngỏ . Vâng lời Mẹ Cha em lấy chồng xa xứ. Đành nói tiếng tạ từ thầm lặng ở lòng tôi.
SÂM THƯƠNG
Bao đổi thay hôm nay, từng có muôn bàn tay vun đắp
Có máu xương cha anh, vun bồi cho cây lá thêm xanh.
Mặt nước hồ long lanh,đèn giăng giăng kết hoa rực màu.
Đàn cá về tung tăng,làm xôn xao ánh trăng mặt hồ.
(Điệp khúc)Muôn sắc màu lung linh,làm đắm say ngất ngây lòng người.
VỌNG CỔ
Câu 5:
Trở lại Hồ Xáng Thổi hôm nay tôi như người vừa tỉnh mộng. Xóm cũ giờ đây rợp bóng cây xanh quanh hồ trải rộng, bên phố thị lầu cao lồng lộng bóng mây…chiều… Mái ngói tường cao thay những túp lều…Nơi đây ngày nào là ao hồ nước đọng, nay bỗng hóa thành “Chén ngọc”giữa công viên. Tôi ngỡ mình là Trương Chi ôm mối tuyệt tình, đang đối bóng cùng người thương bên chén ngọc. Nhìn trai gái chung đôi bên hồ gió lộng. Làm xao động lòng tôi hoài vọng một bóng hình(-)
Câu 6:
Chốn cũ đâu còn cô hàng xóm năm xưa, chỉ có tôi đang ngỡ ngàng giữa công viên lộng gió. Uốn lượn quanh quanh muôn sắc màu rực rỡ, rộng mỡ một công trình tráng lệ giửa Cần Thơ. Tiếng Nguyệt cầm ai dạo mấy đường tơ, làm rung động nổi lòng người xa xứ. Mặt hồ long lanh như viên ngọc quí. Mời gọi khách viễn du tìm đến nơi nầy(-).An Cư ơi! Nay tôi về lại quê hương, lòng rộn vui giữa khung trời kỷ niệm . Nhìn thành phố trẻ căng đầy sức sống, soi bóng mặt hồ nhớ hình dáng của người thương.
Thảo luận cho bài: Về nơi kỉ niệm - NSƯT Bích Ngọc, Vũ Thành