Lời bài hát: Bài ca Vọng cổ
Bài hát Bài ca Vọng cổ
Hò ơi…
Chiếu Cà Mau nhuộm màu tươi thắm
Công tôi cực lắm, chẻ lác nhuộm màu
Nối nghề cha dạy từ lâu
Tôi chèo ghe lên ngả bảy…
Hò ớ.. ơi….
Chèo ghe lên ngả bảy, đặng dãi dầu bán buôn.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Ghe chiếu Cà Mau vẫn cặm sào trên kinh Ngã Bảy. Đây ngõ cầu tre, kia đường lên xóm rẫy sao khách hỏi người mua chẳng thấy ai… chào. (-)(-) Nhà của dì tôi, tôi biết ở phương nào. (+) Ghe tôi đậu dưới bến dừa xanh bóng nắng. Sao chiếu loan phòng vắng lặng khách tìm mua? (SL) Có phải chỗ này cha đậu ghe chiếu năm xưa và hạnh ngộ với người yêu trong mộng tưởng. Phiên chợ sáng nay lất phất mưa phùn, mưa lấm thấm nỗi buồn cho chạnh lòng nhung nhớ./-
Câu 2:
Bỗng từ mé kinh trong hiện ra xuồng nhỏ, đến nắm tay tôi là một dì áo vải bông hường. (-)(-) Dì biểu: cháu lựa cho cô gái đây một đôi chiếu loan phòng. (+) Tôi ngơ ngác như chìm vào cõi mộng, tay lựa chiếu son mà mắt cứ nhìn ai. (SL) Cô gái e cười, nhận đôi chiếu trao tay, bỗng tôi thấy đôi mắt ấy vụt buồn lẳng lặng. Thấy bến nước lung linh theo tà áo trắng, thấy ghe chiếu chập chùng trên sông nước Cần Thơ./-
Lối:
Xứ Châu Thành mênh mông sông nước
Con sóng nào hiểu được tấm tình tôi?
Chiếu loan phòng bán cho người mới có đôi
Để tơ tưởng mình tôi soi bóng nước.
VỌNG CỔ:
Câu3:
Trời ơi, hăm bảy năm sau tâm tình của cha tôi đà hiểu được; thì tâm hồn tôi cũng vừa thương tưởng tới ai… rồi. (-)(-) Nhìn ghe chiếu bông mà lòng luống ngậm ngùi. (+) Con nối nghề cha, ghe xa đi bán chiếu, lại ngược nước Châu Thành để vướng víu một tình yêu. (SL) Nhưng lỡ rồi tôi bán cặp chiếu bông, biết cô trải chốn loan phòng hay chưa. Trăng tàn gió tạt sao thưa, tôi nằm nghe sóng lắc lư mạn thuyền./-
Hò ơ…
Ghe lui nát bến còn ***
Người thương vắng bặt, chỗ nằm còn đây
Tưởng tơ thấy mái tóc em dài
Hàm răng em trắng môi cười hữu duyên
Trăng buồn tháng chín trăng nghiêng
Chờ em không được, tôi lui thuyền về quê.
Câu 4:
Bỗng một vạt sóng xô hiện ra xuồng nhỏ, đến nắm tay tôi là dì áo vải bông hường. Phải rồi, dì ơi, cháu là con trai của một người năm xưa lên xứ này bán chiếu đó dì. (SL) Dì ơi, đã hai mươi bảy năm tròn. Giờ thêm một lần anh bán chiếu khóc tương tư./.
Thảo luận cho bài: Bài ca Vọng cổ - Võ Minh Lâm