Lời bài hát: Cô du kích Đà Nẵng
Bài hát Cô du kích Đà Nẵng
Bạn gái bảo em mi là dũng sĩ,
Em chỉ cười chửa biết nói chi.
Bạn gái hỏi em diệt bao nhiêu Mỹ,
Giữa Đà thành mà Mỹ — ngụy hoang mang.
1-
Có gì đâu nhiều bạn gái như em
Tuổi tròn đôi mươi tạm rời đèn sách
Bởi tiếng mìn Lê Độ khơi tim em bừng cháy
Anh Trỗi tươi cười giục bước em đi
Không chịu làm người dân ngột ngạt chốn lao tù
Khi tiếng thét căm hờn từ Mân Quang, La Thọ
Khi mỗi ngày giặc tàn phá mọi nơi.
Rồi em đi…
Em ra đi với những ước mơ giữa ngày đầu Xuân
Biển Thanh Khê em đã tới, đường Ngã Năm em đã qua
Về Sân bay, Chợ Mới, Sơn Trà…
Ai biết em là quân du kích
Truyền đơn căng trên đường phố Hùng Vương
Cờ đỏ tung bay kìa rực rỡ nắng hồng
Cô bác reo vui, kẻ thù khiếp sợ
Ôi… thành tích của em nhỏ bé
Dũng sĩ này xin tặng cả quê hương.
2-
Có gì đâu nhiều bạn gái như em
Tuổi tròn đôi mươi lên đường diệt Mỹ
Trên bước đường ra trận với bao gương ngời sáng
Anh Trỗi tươi cười giục bước em đi.
Không chịu làm người dân ngột ngạt chốn lao tù
Khi đất nước kêu gọi tuổi thanh xuân lên đường
Ra chiến trường để giải phóng miền Nam
Rồi em đi…
Em ra đi với những ước mơ diệt nhiều giặc Mỹ
Biển Thanh Khê em đã tới, đường Ngã Năm em đã qua
về Sân bay, Chợ Mới, Sơn Trà…
Ai biết em là quân du kích.
Diệt tăng xong, em diệt ác trừ gian
Cờ đỏ tung bay kìa rực rỡ nắng hồng
Đất nước reo vui, kẻ thù khiếp sợ.
Ôi… thành phố quê em đẹp lắm
Lớp lớp người như cuộn sóng biển Đông.
Em còn đi, em còn đi đi mãi xuống đường
Đà Nẵng nổi kèn xung trận
Em xông tới…
Thảo luận cho bài: Cô du kích Đà Nẵng