Lời bài hát: Một Góc Long An (Vọng Cổ)
Bài hát Một Góc Long An (Vọng Cổ)
Tôi đến Long An mấy mươi năm về trước
Rồi về Vĩnh Hưng sau cuộc chiến tây nam
Thuở ấy Vĩnh Hưng còn vươn cảnh tóc tang
Vết tích đạn bom lan tràn in khắp nẻo.
Vô phụng hoàng:
Tôi đã gặp những con người nghèo khổ, khai phá đồng hoang nắng rám tay chai…
Lam lũ sớm trưa, chân đất đầu trần, không manh áo lành che thân
Gieo lại hạt, lúa vàng…..
Mong một ngày thôn sớm được ấm no
Xây lại mái nhà* trên đất cũ nền xưa
Cho cuộc sống yên lành, xua tan dần bóng đêm*
Để em thơ được cắp sách đến trường
Trong nắng mai hồng bướm lượn nhởn nhơ*
Trên những đóa hoa tươi màu
Len lén cười* đưa hương*
Hòa lẫn tiếng chim ca trên cành cây xao động
Rộng cánh cò bay* lồng lộng sắc mây trời*
Qua đau thương tìm lại những nụ cười
Điểm trang đời* đổi thay*
Vọng cổ 1:
Đã một lần tôi về đến Vĩnh Hưng tôi đã viết bài ca sao anh chưa về nơi ấy. Chắc anh đã quên xứ đồng khô cỏ cháy, cuộc sống gieo neo cơm gạo đỏ với rau đồng….
Quên người con gái năm xưa mùa nước nổi chống xuồng
Hái bông điên điển bắt từng con ốc, lo những cơm chiều khói bếp quyện mái chòi đinh(-)
Dẫu biết rằng có ai đó lãng quên, nhưng cũng có biết bao người từ lâu ghi nhớ.
Tôi đã đã trách thầm sao không trở lại Vĩnh Hưng và tôi đã đến với tình yêu sâu lắng…
2-Từ ấy đến nay đã qua bao năm tháng, bao sự đổi thay, bao cay đắng vui buồn.
Những mất mát đau thương thêm chặt dạ bền lòng
Hai cuộc chiến; hai lần tang tóc, nước mắt chưa cạn dòng nước mắt lại tuôn rơi (-)
Nay có đã tiếng cười có tiếng trẻ ca vui, có con đường mới, có chiếc cầu xây ngôi trường ngói đỏ
Hạt giống mới nảy mầm trong khốn khổ, tôi thấy ngỡ ngàng thương quá Vĩnh Hưng ơi
Nối lối:
Dẫu biết rằng: nổi đau ấy vẫn chưa nguôi
Nhưng nước mắt không còn rơi trên từng thớ đất
Đất được tưới mát từ những dòng kênh xanh biết
Vị ngọt thay phèn nước ngập khắp chân đê
Vọng cổ 5:
Những buổi trưa hè bên chiếc võng đong đưa mẹ đã hát ru con thay ngày xưa tiếng khóc. Sông Vàm Cỏ gió đưa về hơi nước man mát hồn quê khơi tiềm thức trong lòng…
Trở lại Vĩnh Hưng niềm vui sướng vô cùng
Vui với lúa với cánh đồng xanh mượt, vui với dòng kênh dài nước ngọt chảy trăm nơi (-)
Những buổi chiều về đứng trên chiếc cầu xây, ngắm cánh cò bay cuối chân trời giăng ráng đỏ.
Mổi lúc đèn lên ánh điện hồng ô cửa nhỏ, gió chở màn sương thoang thoảng ngát hương đồng.
Về lại nơi này khơi nổi nhớ mênh mông, nhớ ai đã hy sinh tiếng giã bàng khuya thanh âm vươn còn đâu đó.
Nhớ ngày đầu dựng xây biết bao biết điều gian khó, với lòng trung dũng kiên cường mới có được hôm nay.
Hãy một lần trở lại nơi đây, để thấy được Vĩnh Hưng những gì đang thay đổi.
Mà dặn lòng nhau giữ gìn câu chung thủy để cho sự hy sinh còn có nghĩa trên đời(-)
Trở lại lần này lưu luyến quá Vĩnh Hưng ơi
Vươn vấn những con kênh dọc ngang trên Đồng tháp
Vươn vấn lòng người thủy chung chân chất
Dù vật đổi sao vời tôi không thể nào quên.
Thảo luận cho bài: Một Góc Long An (Vọng Cổ) - Đức Tài