Lời bài hát: Nữ Kiện Tướng Đầm Dơi
Bài hát Nữ Kiện Tướng Đầm Dơi
Chị nằm xuống giữa chiến hào đầy bom đạn, trận địa một mình, bốn phía địch vây. Bảy đợt xung phong bọn chúng bị đẩy lùi, trận địa yên, dòng suy nghĩ gọi chị về dĩ vãng. Chim chiền nhành ớt líu lo, mãi sầu nên nỗi ốm o gầy mòn.
Tiếng hát xưa
Gói bao nỗi buồn xa xăm
Đói nghèo ngậm hết tháng năm
Ước mơ có một mùa xuân
Nhưng xuân, xuân vẫn ngại ngùng
Ghé qua ngưỡng cửa lạnh lùng
Tắt tiếng cười, hạ nêu tan pháo Tết
Xuân vẫn qua còn lại kiếp ngựa trâu.
Mẹ lại buồn còng lưng đói khổ
Mơ mùa xuân thành ảo vọng mù xa.
Vọng cổ: 1. Những tưởng vĩnh viễn rồi chẳng có mùa xuân, nhưng kìa cơn lốc cách mạng của mùa thu tháng Tám, sấm sét nỗi lên mùa xuân nổi lên vẫy gọi tiếng em ca có đàn én lượn lưng… trời. Có đoàn quân nóp giáo lên vai đi xây lại cuộc đời. Mùa vui cờ hoa lộng gió, chiếc áo xuân này xanh đỏ thắm tươi. Mẹ đã lau rồi dòng lệ hờn đau thương tủi, có Đảng, có Bác Hồ, có độc lập, tự do. Đã có mùa xuân rộn tiếng ca, từ bốn ngàn năm vọng về trong gió mới.
2. Những đau khổ tủi hơn ngày xưa là sức mạnh, đưa mẹ con ta đi theo Bác qua hai mùa khói lửa, con đã lớn lên theo nhịp thở quê mình. Bên rặng đước xanh, bên dòng nước bạc ân tình. Mẹ tiễn con đi vào mùa lá rụng, mong con mình thành du kích liệt oanh. Và hôm nay mẹ ơi có nghe con hát, tiếng hát tự hào khi khói súng vừa tan. Trận nào giặc cũng đạp nhau mà chạy, con sửa lại mái tóc thề xanh màu thép súng của quê hương.Súng lại nổ, quay về thực tại. Khói đùng quanh mù mịch chiến hào. Lũ chó điên hùng hổ xông vào. Từng tên giặc ngã trước mũi súng trường của chị.
Vào nữa đi, hởi những con thiêu thân khốn nạn. Ta trả lời đây bằng những phát đạn nặng hờn…căm.
Đội bão đạn bom gầm,
Cả trăm ngày đêm
Càng rắn rỏi thêm.
Oán thù nặng sâu
Chất chứa trong tim súng cầm tay trút căn hờn.
Nguy hiểm không sờn
Đạp đầu thù xông lên.
Lũ giặc cuồn điên
Liều chết xông vào
Cố chiếm lấy đường hào
Trong khói mù vây quanh.
Giây phút tử sanh
Chị như mãnh hổ tung hoành.
Chị quyết giữ, quyết giành
Cho đến giờ phút cuối.
Chị nêu cao dũng khí
Người du kích Đầm Dơi.
Miệng vẫn cười tươi
Hát trọng bài vẻ vang.
Vọng cổ: Dương Thị Cẩm Vân nữ kiện tướng Đầm Dơi chị có nghe em hát, dẫu phải khàng tiếng công mỏi bước đi lên em cũng cố cất cao bài ca chiến thắng đến muôn… đời. Ôi chuyến đi xa chị đã đi rồi. Để lại quê hương niềm thương nhớ, nhớ thương này biết thuở nào nguôi. Chắc chị vui khi thấy quê hương mình trỗi dậy để xuân này có tiếng em ca. Đầm Dơi đất thép của ta, quê hương có chị thêm bài ca anh hùng. Ơi mỗi con sông, mỗi dòng kênh nhỏ của quê hương, còn in đậm bóng hình của chị, xuôi ngược mái chèo trong mỗi chuyến đi qua. Tóc xỏa bờ vai bồng bềnh theo gió, giản dị hiền lành trong chiếc áo bà ba. Hoa nhãn lồng chị cài lên mái tóc thơm ngát đường xa trong từng bước quân hành. Chị yêu quê hương thương từng nhánh hoa dại, chẳng tiếc cuộc đời dù phải hy sinh. Đất nước chuyển mình, xóm làng đứng dậy, đây trận cuối cùng noi gương chị tiến công.
Thảo luận cho bài: Nữ Kiện Tướng Đầm Dơi - NSƯT Phượng Loan